

Đặt tay viết những dòng này, trái tim & tâm hồn ms vẫn dâng trào những cảm xúc quá đỗi tuyệt vời. Nếu để diễn tả thì có lẽ không diễn tả nó đang cụ thể như thế nào, chỉ biết rằng đó là yêu, là thương, là ý nghĩa…nhiều vô cùng.
Lên lịch, set up ngày trọng đại – ESTA OFFLINE EVENT – trong vòng chưa đầy 3 tuần trong khi lịch làm việc, điều hành Esta, đi công tác, chia sẻ cộng đồng, livestream giảng bài, kết nối, đứng lớp chuyên sâu,… mọi thứ vẫn được vận hành theo kế hoạch.
Trong đầu ms cũng nghĩ đơn giản rằng: “Thật sự nhân chuyến công tác Miền Bắc này, hay là làm một buổi Offline để catch up nhẹ với Estaer ngoài đó. Dù gì dân số Estaer Miền Bắc ngang ngửa Miền Nam mà chỉ nhìn thấy nhau online chứ chưa được ôm nhau nữa”. Thế rồi bàn với vài Key Estaer Miền Bắc để nhờ set up giùm Ms 1 chỗ hẹn hò nhau. Thế rồi…
Đi từ màn bất ngờ này đến bất ngờ khác mà cung bậc cảm xúc của Ms cứ như đi tàu lượn siêu tốc ấy…
Đó sự chỉnh chu về đội hội trường, backdrop, trang trí, teabreak một cách chỉnh chu nhất có thể, trước ngày diễn ra sự kiện nghe đồn mn còn đến nơi, tổng duyệt lại chương trình, test âm thanh, ánh sáng nữa.
Đó là sự chu đáo lên danh sách tham dự, kịch bản chương trình, trò chơi, văn nghệ, chương trình tăng 2 (đặt chỗ ăn trưa cho nguyên đại đội thật chu toàn) , chương trình tăng 3 (karaoke, nhậu nhẹt…).
Đó là sự quan tâm từng chút 1 tiếp đón Estaer miền xa về tụ họp rất nồng hậu, rồi sắp xếp 5 homestay 5* cho Estaer lưu trú, thậm chí “dâng hiến” nhà cửa, xe cộ…cho thích làm gì thì làm (vì nay t2 cả nhà đi học & đi làm, cho khách ở nhà tự do ăn chơi..:))
Đó là những món quà nho nhỏ nhưng chưa đựng nhiều ý nghĩa cho Estaer sinh nhật tháng 11 trong đó có tớ. Lại còn làm hẳn 1 video với những khoảnh khắc bất ngờ cho những thành phần này nữa. Ôi…Thiệt tình toàn chỉ là những màn đốn tim thôi.
Rồi những chia sẻ chân thật sự chạm đến tâm hồn. Dường như Estaer nào cũng có thật nhiều tầm tình để gởi gắm…
Đặc biệt nhất là những cái ôm thật chặt, những nụ cười trao nhau và thậm chí xúc động đến không cầm được nước mắt. Không chỉ Estaer mà còn những người thân, gia đình nữa.
Ngày hôm nay, chúng tôi những Estaer cảm thấy sao như một gia đình quá đỗi thân thương, quá đỗi gần gũi như đã yêu nhau từ rất lâu rồi. Chia tay nhau mà cứ bịn rịn, khóc – cười…Ms ra sân bay ngồi chờ đến giờ, muốn viết vài dòng lưu lại mà cứ đặt tay vào viết, cảm xúc ùa về, khóc đã đời rồi nhìn lại chưa đủ ý muốn nói…thế rồi lại thôi.
Vài Esater thổ lộ với Ms “Ngày trước cứ nghĩ người Miền Bắc (Miền Nam) kiêu, khó gần này nọ…sao giờ khác xa những gì đã nghĩ thế”. Biết ơn Ms nhiều lắm vì điều đó.
Mặc dù đi máy bay không nên mang quá nhiêu đồ, Ms quyết tâm mang theo mọi thứ có thể, bó hoa Cúc hoạ mi, bó hoa sinh nhật, tấm Backdrop Offline, cốm Hà Nội, đồng hồ báo thức khủng bố, bức hoạ Thu Hà Nội…bởi Ms hiểu rằng đó là tấm chân tình mọi người gởi gắm đến Ms – không diễn tả hết được, chỉ gói gọn lại chút gì trong đó thôi.

Nhớ lắm…yêu lắm…thương lắm…biết ơn nhiều lắm Estaer ơi…
NHỚ
Leave a Reply